im lặng để đợi chờ?
Im lặng để hy vọng?
Im lặng để mỉm cười?
Im lặng...
Đôi khi !
Chỉ để giữ một cái gì đó...
Những bí mật không bao giờ được nói ra rồi dần dần trôi vào quên lãng.
Rồi một ngày nào đó, vì một điều gì đó hoặc đơn giản là ta bất chợt nhớ ra nó.
Để rồi nhận ra...
Ta lại có thể bất chợt mỉm cười - bất chợt tiếc nuối - và đôi khi là bất chợt... cay mắt.
Đã bao lâu?
Bao lâu từ khi ta quên nó?
Bao lâu mới nhận ra những cái bất chợt như thế?
...
Đôi khi !
Có những niềm vui khi ta vẫn có điều gì đó để nhớ lại với những xúc cảm lẫn lộn.
Có những nỗi buồn khi ta trách mình tại sao lại dễ dàng chấp nhận và im lặng.
Có những điều đơn giản, những điều bình thường - nhưng luôn in đậm trong kí ức.
Sẽ rất khó nếu muốn thay đổi nó
Không dễ nhưng phải chấp nhận rằng nó đã trôi qua: dù ồn ào hay lặng lẽ, ngậm ngùi hay tiếc nuối, và dù muốn hay không!
Lẩm nhẩm, lẩm nhẩm
Như mây lang thang ngập ngừng lời muốn nói
Bao năm bên nhau sao đành chia xa
Còn đâu ánh mắt nào em muốn gửi trao anh
Nụ hôn nồng say, ấm áp trên môi
Thôi nay đã xa rồi, ôi dĩ vãng ngây thơ
Một tình yêu dại khờ cũng theo người đi mãi xa
...
Đôi khi !
Quên đi để rồi nhớ lại
Mất đi để rồi tìm lại
Và đôi khi...xa nhau để tìm lại với nhau
Tks cho ta